ĐÊM BÊN DÒNG VÀM CỎ ĐÔNG
Thơ: Trần Kiêu Bạc Diễn ngâm: Hồng Vân
Trời bây giờ chưa phải mùa Thu Sông lại chở dải mù sương ngang qua thị trấn Tưởng như ngày thơ còn ôm tiếng sóng Sông chảy đi về, tuổi nhỏ chẳng mang theo Những dấu xưa chìm đáy sóng trong veo Trông bóng nước thấy mình trôi trong nước Phải chi mình đừng nghe tiếng chim bìm bịp Chắc tuổi ngây thơ không theo con nước lớn ròng Gió qua đêm nầy không phải gió Đông Lạnh từng đốt ngón tay lạnh từng chân tóc Muốn cầm tay ai nhìn qua đáy mắt Để hồn dập dềnh qua lại khúc sông quen Chậm một chút sông ơi! Đừng làm chia ly đêm Chờ rựng sáng cho đêm dài thêm nữa Bên kia bờ gió chưa im tiếng gió Bờ bên đây mưa đã ướt mắt người Sông ngưng trôi mà đêm chẳng ngừng trôi Đêm qua hết, sông vẫn dòng sông cũ Nước vẫn nước xưa, gió vẫn qua lối nhỏ Chỉ có ngày thơ đi mất theo dòng đời! Vàm Cỏ Đông đêm nầy nỗi nhớ vẫn ngược xuôi! TRẦN KIÊU BẠC- Người ở Bắc Cali