Kính chúc tất cả năm mới vui khỏe, hạnh phúc.     



     Ngày xuân tha hương, tuyết trắng rơi rơi ngập đầy ngõ vắng
     Mong chút nắng vàng hanh, chỉ thấy những cơn gió lạnh lùng
     Nhớ vùng quê xưa tuy gian khó nhưng nhân nghĩa thủy chung
     Giữa cuộc sống phù hoa sao thấy lòng mình trơ trụi quá.

     Đâu tuổi ấu thơ tan trường làng vui đùa bên mái rạ
     Nhìn cánh cò bay đơn lẻ giữa hoàng hôn tím ngát chân trời
     Quê người đẹp kiêu sa sao lòng buồn quá người ơi
     Thương quá đỗi hàng dừa xanh bên dòng sông quê cũ.

     Một kiếp phiêu bồng theo dòng đời nhân sinh dâu bể
     Chẳng thể nào quên mái tranh nghèo ôm ấp khói lam chiều
     Những người bạn chân trần một thời nơi thôn vắng mến yêu
     Tiếng hát câu cười rộn ràng ân tình gừng cay muối mặn.

     Nghe khúc dân ca mắt buồn vương vương lệ
     Có tình yêu nào thiêng liêng, ảo diệu thế này chăng:
     Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
     Năm canh chầy thức đủ vừa năm…

    Những tấm lòng thủy chung vằng vặc tựa trăng rằm
    Từng mảnh hồn đơn côi âm thầm qua hàng ngàn năm có lẻ.
    Chiến tranh, ly biệt, bủa vây bao mảnh đời nhừng người vợ trẻ
    Nước mắt nào tràn ngập cả một quê hương.

    Ta tìm gì trong ta mà thao thức những canh trường?
    Chút nghĩa hiếu trung đối với tiền nhân nào đâu dám bỏ
    Mong thoáng bình yên với lòng mình luôn mở ngỏ
    Độ lượng với đời và san sẻ niềm vui.

Ngu Lễ Lê Văn Lập                                      
Boston, những ngày tuyết lạnh 3/2010