GẶP LẠI TIẾNG NƯỚC TÔI.


 
Thơ: Trần Kiêu Bạc                                        

Diễn ngâm: Hồng Vân                                        


                                Gặp lại tình cờ tiếng Việt mình quen
                                Tưởng như tiếng vọng từ quê hương cũ
                                Như chim lạc đàn bay về chung tổ
                                Giữa nhớ nhung lạ lẫm chốn quê người

                                Tiếng Mẹ ru con say giấc trong nôi
                                Lời Mẹ dặn ngàn xa còn nghe rõ
                                Tiếng reo vui ấm lên quanh bếp lửa
                                Muối mặn gừng cay nhắc nhớ lời thề

                                Thấy bên dòng American River
                                Thêm một khúc Vàm Cỏ Đông sóng hát
                                Trong bộn bề những nhạc Soul nhạc Rap
                                Có Nguyễn Du đưa lục bát Thúy Kiều

                                Nghe như tiếng chày giả gạo chờ khuya
                                Theo trăng tỏ ngày thơ chơi cút bắt
                                Đêm trai gái huê tình trao câu hát
                                Gởi tiếng lòng hò hẹn khúc ca dao

                                Ví như bạn thân thường gọi mầy tao
                                Xa lâu lắm bây giờ mừng gặp lại
                                Nghe tiếng nói dù xa quê đến mấy
                                Cũng thấy gần như trọn một vòng ôm

                                Tưởng không còn nghe lại tiếng thân quen
                                Tưởng bỏ rơi hết tiếng mình từng nói
                                Hay chỉ cầm trong lòng tay an ủi
                                Đi bơ vơ tìm mãi một cội nguồn

                                Nghe tiếng mình không ai nỡ đi luôn
                                Dừng một chút mà thấy cay lòng mắt
                                Tiếng Việt ơi ! trong ngàn trùng ngăn cách
                                Mất tiếng thân yêu tôi biết đâu tìm

                                Gặp lại tình cờ tiếng nói đã quen
                                Trong khốn khó quê người còn lời gọi
                                Con sông quê cho tôi vay tiếng nói
                                Bên nầy bán cầu tôi nợ đến kiếp sau .



                                TRẦN KIÊU BẠC- Thân hữu PKU