Cảm xúc từ con dốc cũ đã đưa
chúng em tới cổng Trường xưa
Nghĩ lại một thời vượt qua dốc cũ
Là biết nhọc nhằn công sức Thầy Cô
Thấy bảng đen vắt ngang thời thơ ấu
Nghe phấn rơi xao động tuổi học trò
Nhắm mắt lại, lời giảng bài vẫn rõ
Mở mắt ra, nhìn trắng lớp sương mù
Tiếng thời gian gõ đau vào trí nhớ
Gặp lại mơ hồ hình bóng ngày xưa
Bảng đen ơi, đừng giữ hoài im lặng
Xin vì tôi, nói hai chữ TẠ ƠN
Phấn trắng ơi, xin đừng rơi lãng mạn
Viết giùm tôi LỜI ÂN NGHĨA no tròn
Qua bờ xa, thấy đò còn đưa khách
Tim học trò đập vội tiếng ngân rung
Công người đưa đò dày hơn trái đất
Nhớ ơn hoài NGƯỜI đã chở qua sông!