Dã Qùy Cao Nguyên


  TRẦN KIÊU BẠC                     



                                        Còn mang trên vai nhan sắc dã quỳ
                                        Dẫu đã xa ngàn phố cao nguyên cũ
                                        Phố mãi lấm lem dốc cao bụi đỏ
                                        Dã quỳ vẫn in lớp lớp hoa vàng

                                        Ôm trong lòng nỗi nhớ nhiều ngăn
                                        Rừng hoa dại nhốt trong ngăn lớn nhất
                                        Chờ gió rơi vào rượu cần say khướt
                                        Sắc vàng rung lên nỗi nhớ dã quỳ

                                        Nắng lao xao, trời xanh thắt lòng ai
                                        Tiếc một nỗi màu xanh không chạm đất
                                        Để dã quỳ nằm sóng soài chờ nắng tắt
                                        Một mình hoa vàng trong bụi đỏ không tan

                                        Nhớ vẫn không cùng thương vẫn miên man
                                        Gùi trên lưng, ngô đầy khố xanh khố đỏ
                                        Sao không gùi theo sắc vàng hoa thương nhớ
                                        Để thị thành vắng mãi sắc vàng tươi?

                                        Dã quỳ cao nguyên chỉ gặp một lần thôi
                                        Sắc vàng lạ kỳ theo người cùng năm tháng ....

                                       


                                       TRẦN KIÊU BẠC