Cao Thoại Châu


 

     


                           Con không là cá bơi trong biển lớn
                          Cá bé con biển rộng dường nào
                          Không điểm tựa mà không rơi xuống
                          Điểm dẫn đường lại ở sau lưng
                          Khi con phải bơi về phía trước
                          Như vậy mà sao mẹ không nói
                          Mẹ ơi!

                          Con không phải là cây
                          Đời ngắn ngủi một mình trên đất
                          Gió bão mùa nào vẫn hay nhiều lắm
                          Cây không thể bước đi
                          Đường phía xa thật rộng
                          Và dài nữa
                          Vậy mà sao mẹ không nói
                          Mẹ ơi!

                          Có thể nào con cũng như chim
                          Chiều buông đôi cánh mỏi
                          Long đong vì con cá con tôm
                          Bay với những đám mây vô tri giác
                          Mà bao lần con chim trúng đạn
                          Bầu trời như vậy đấy
                          Không bao giờ mẹ nói
                          Mẹ ơi!

                          Đừng ví con với đất
                          Con không hiền như đất mẹ ơi
                          Không cam lòng cho lưỡi cày lưỡi cuốc
                          Đất này sinh ra bao nhiêu thứ khác
                          Con nhận cho mình nhiều nỗi cô đơn
                          Đủ nuôi một mình con sống
                          Mẹ ơi!

                          Con là que diêm que diêm duy nhất
                          Nhân loại còn sót lại hôm nay
                          Con đang cầm chút gỗ ấy trên tay
                          Khi tái sinh chắc con người cần đến lửa
                          Thật ra là như vậy
                          Mà không bao giờ mẹ nói
                          Mẹ ơi!


Cao Thoại Châu                      
30-07-2011                         

* Courtesy CTC blog