Bất Chợt

Tê Tê Hát

 
Người ta bảo:
“ Quê hương là nơi chôn nhau cắt rốn”
Mà khi xa – ai cũng nhớ thương.
Riêng với tôi,
Quê hương là nơi ta đã sống,
Nơi ta yêu - thời cắp sách đến trường.
Ở nơi đó,
Pleiku - một thành phố nhỏ,
Đường quanh co, bụi đỏ, sương mù.
“Đi dăm phút đã về chốn cũ” ¬*
Mà trong tim - chất chứa vô bờ….

Những niềm vui - những nổi buồn khó nói
Cứ dần theo năm tháng - hiện về
Cứ ùn ùn - như giông bão - mùa mưa
Trái tim khô - giờ như đang ứa máu

Nước mắt khô – nay bỗng nhoè mi
Khi bạn bè cùng hướng về trường cũ
Hẹn cùng nhau - một ngày hội ngộ
Ôi Pleiku – Thành phố của Thơ…


 
  Tê Tê Hát
(Cựu HS TH PLeiku)
Một sớm tháng 5/2009

* (Thơ Vũ Hữu Định)