PK: Tiền Giang
Khi lý trí nói yêu !!
Khi lý trí chịu thốt lên tiếng yêu!
Âm thanh của nó nghe khô và chậm...
Vừa thiếu hẳn độ mềm và sức nóng
Những biểu hiện bình thường
Của một trái tim yêu!!
Có chút ngỡ ngàng,nhưng cũng phải thôi!
Đạp vỏ dừa, thấy vỏ dưa,ai chả sợ?
Cũng đã một thời, trái tim kia rộng mở!
Đón hương nồng, lẫn gió độc của tình yêu!!
Chết những hai lần, em bỏ lại phía sau
Sự ngây thơ, và mối tình vụng dại!
Sóng gió cuộc đời, đã làm em kinh hãi!
Uốn lưỡi bảy lần, em mới nói được tiếng “Yêu”!
Mùa Thu về, những chiếc lá xôn xao!
Cái thì rụng rơi, cái thương tình ở lại!
Phần sau của cuộc đời
Tôi xin người đừng hái!
Chiếc lá cuối cùng, niềm hy vọng mỏng manh!!
Bên bờ sông Tiền, lác đác chút màu xanh
Ươm bằng hạt lý trí nên “Cây Tình” mọc chậm!
Trước khi bão đến, thường kèm theo một khoảng lặng!
Phải hỏi đến mấy lần
Em mới lí nhí:...Dạ..yêu!!
Mà anh cũng cần, chỉ bấy nhiêu thôi!
Em đừng nhớ mãi cụm từ “Kinh cung chi điểu”(1)
Chậm hay nhanh, đường nào anh cũng chịu!
Con tim có lý trí đi kèm
Tình ấy mới bền lâu!!!
Tiền Giang
20Chín2ngàn10
1. Chim sợ cành cong