Shreveport, chiều nay mưa ray rứt và lạnh hơn những ngày lạnh các năm trước của Tháng Mười Hai. Những ngày Hè, nắng ở đây không vàng hanh chói chang như nắng hè Dallas. Khi Đông về - thì – hình như đem theo màu kỷ niệm của năm nào trải lên góc phố, lên đường xưa, và trên những tháng năm của sáng chiều thuở mình mới gặp quen nhau….

      Em thôi đừng sơn môi màu tím - vì em đã có Anh - dùng son màu hồng hạnh phúc đi nhé
      Em nên sơn móng tay màu sữa đục cho nó thanh lịch và thiên nhiên – vì Anh yêu nước sơn màu sữa.
      Em nên mặc áo len màu kem và legging cùng màu – choàng khăn tơ sống màu Blue hay khăn lụa màu Olive là tuyệt….
      Đó….mùa Đông về mang theo màu kỷ niệm trả lại Tôi là thế đó Anh….Màu của ngày xưa thuở mình mới gặp quen nhau thế đó Anh…
      Bây giờ không còn anh. Bây giờ không có Anh. Nhưng bây giờ Tôi cũng sẽ không còn mang môi son hồng hay tím vì ----môi Em đã tím sẵn từ dạo ta chia tay….và một phần cũng tại đó là màu của thời mình mới gặp nhau. Mà, Tôi không còn muốn nhớ. Và, Anh cũng đã quá quên rồi…
      Này Anh,
      Vậy rồi Tháng năm cũng qua đi… Lặng lẽ như nỗi buồn của tôi. Nhanh như sự đổi thay của con người và có chút gì đó của một nuối tiếc…
      Chiều nay Tôi đi qua con đường có những giọt nước mắt màu xám của ngày xưa đang rụng xuống âm thầm….
      Sáng sớm, thức dậy nhìn trong gương nghe dòng máu tim nhạt nhòa hòa trộn theo gió vào Đông róc rách như mưa cuối mùa Thu Tháng Tám…
      Buổi trưa, trên bàn ăn chiếc bình hoa với những cánh hoa vàng úa, lỡ thì màu nắng hạ chơ vơ chất ngất thật buồn …..
      Đêm khuya, gió mùa vừa đến se sắt lạnh ran ran gờn gợn một tuyết Đông âm ẩm mùi Tháng Chín biệt ly ….
      Trong shopping, trên siêu thị ngập tràn lời nhạc câu ca chuẩn bị đón mừng Thánh lễ với muôn vạn người rộn ràng trong niềm vui với muôn sắc màu hạnh phúc…Riêng tôi,
                  Tôi về gom hết nhớ thương
                  Gởi Anh trăm khúc đoạn trường ngày xưa
                  Tôi về góp nhặt sáng trưa
                  Chôn theo yêu dấu nắng mưa một đời
                  Tôi về tìm dấu yêu Tôi
                  Trả Anh cho trọn một thời của nhau

      Và Tôi một mình trăn trở bên gối chăn nhớ mãi thời thân thiết đã rất xa chìm trong gió lạnh của mùa Đông rất mới….Trong một mơ hồ của thương nhớ nào đó Tôi lẩm nhẩm hỏi Anh- Và cũng như để hỏi chính mình
                  Nếu một mai đường đời Ta gặp lại
                  Có chào nhau bằng tiếng… thuở còn gần?

(((*!*))) Lê Xuân Hảo                            
Lousiana Mùa Giáng Sinh 2011