PHƯỢNG HỒNG


  Huỳnh Thị Bê - Việt Nam        



        Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng. Em chở mùa hè của tôi đi đâu? …

        Ô! Lạ chưa kìa ,mùa hè của riêng anh hay sao? Anh mua nó tự bao giờ, với giá bao nhiêu? Làm ơn cho tôi biết với! Nếu không! Tôi lại cứ tưởng mùa hè là của tất cả chúng ta, của những người còn ngồi trên ghế nhà trường và…, vì vậy tôi muốn chở nó đi đâu là quyền của tôi chứ!

        Ôi! Tuổi trẻ có những ý nghĩ, ước mơ mà người lớn không làm sao hiểu nỗi, họ tự mua rồi họ tự bán…Chẳng cần xin phép ai?…Hay đó chỉ là hỏi, đáp bâng quơ…Rất dễ thương phải không bạn? Một thời học sinh dấu yêu , ai đi qua mà không lời lưu luyến …và có khi nó cứ ngủ yên trong ký ức mặc cho năm tháng tàn phai…

        Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám.Thưở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu.Mối tình đầu của tôi là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp.Là áo ai bay trắng cả giấc mơ,là bài thơ còn hoài trong vở,giữa giờ chơi ,mang đến lại mang về…

        Xin lỗi! Ngàn lần xin lỗi! Tôi không định nói thế! Tôi chỉ định…Thôi làm sao em hiểu được. PK         Phượng vĩ ơi!!!,với màu hoa đỏ thắm , nhà ngươi đã làm ta say sưa ngây ngất, nhưng người không đủ sức làm ta thao thức, bồi hồi đâu …Vì chỉ có áo trắng của ai kia mới đi vào giấc mơ của ta được ,và làm cho ta ngẩn ngơ thôi…,trong giấc mơ chỉ có ta và người ,ta nói gì chắc chẳng có ai nghe !…Vì thế ta xin nói thật tất cả, những điều ta nghĩ và hy vọng rằng ai kia cũng hiểu được…Nhưng…

        Trời ơi ! Ta không biết phải nói sao cho người ấy hiểu ,có cách nào giúp ta không?...Tôi cũng giống như bạn vậy, có những kỷ niệm ngày xưa mà tôi không thể nào quên được. Tình yêu đến với tôi thật tình cờ trong một giờ học tiếng Anh… Chúng tôi phải dịch ra tiếng Việt bài con ong và con kiến, hai đứa tôi cố tranh cãi về nghĩa của từ dance, nàng cho rằng nó có nghĩa là múa, còn tôi thì máy móc hơn cho rằng nó có nghĩa là khiêu vũ, chúng tôi chẳng ai chịu ai , và cuối cùng thì hôm đó tôi đi theo nàng…

        Bài thơ tình đầu tiên ta đã viết,bao nhiêu giờ ra chơi ,là bấy nhiêu lần ta hồi hộp…Đợi chờ…Nhưng tiếc là lúc nào nó cũng cứ ẩn mình, thật kín trong cuốn vở kia.Mà ta thì chẳng dám lấy ra…Ta sợ gì chứ?Một ánh mắt ,một nụ cười…Không ta chẳng sợ gì cả!!!Thế mà ta cứ chẳng dám lấy ra???..

        Cánh phượng hồng ngẩn ngơ,mùa hè đến trường cất nỗi nhớ lên cây. Và mùa sau biết có còn gặp lại. Ngày khai trường áo lụa gió thu bay…

PK

        Phượng hồng ơi! Đừng nhìn ta như thế! Theo ý ngươi thì hôm nay không được thì ngày mai ngày kia…chứ vội gì phải không? Nhà ngươi quên là mùa hè sắp đến rồi sao?Có gì bảo đảm là năm sau, ta còn có diễm phúc được gặp lại người ấy…”Đừng bi quan như thế bạn ạ…

        Có Trời mà cũng có ta ,biết đâu hai bạn lại cùng học chung trường , và biết đâu…Những thơ mộng của mối tình đầu thuở học trò, với nhiều kỷ niệm mà dễ mấy ai quên được mặc dù nhiều khi nó chỉ là một cành hoa ép vội, một bài thơ con cóc, một bức tranh vẽ vụng về hay chỉ là một cái nhìn e ấp…

        Mối tình đầu của tôi, nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi.Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu…Nên có một gã khờ ngọng ngịu đứng làm thơ…

        Nàng quả là quá vô tình,bằng mọi cách kể cả tiếng đàn ,tôi đã gởi vào đó tình yêu chân thành của mình.Nhưng sao mọi người ai cũng hiểu ,chỉ riêng nàng là không hiểu…Tại sao???Tại sao???..”.Con gái mà chẳng khi nào họ hiểu ,chẳng khi nào họ biết…Sao bạn lại quên điều ấy???!!!”

       Làm thơ cho người ta đọc , đánh đàn cho người ta nghe… …Nhưng người ta đâu có thèm hiểu, đành đễ người ta chở mùa hè đi thôi…Mối tình đầu thường không có …

        Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại .… Nắng ngập đường một vạt tóc nào xa …Và tất cả sẽ xa ta mãi mãi…Thời gian ơi xin cho ta một điều ước : Hãy một lần ngừng trôi…

Huỳnh Thị Bê; behuynhthisgn@yahoo.com






Further info on ngi and related to khng
Secure FTPS on the planet Go FTP FREE