Cao Thoại Châu




       Người về tôi hình dung dáng bước
      Hình dung ra giọng nói hôm nào
      Nhớ đôi kính người mang trên mắt
      Sáng thêm vầng sáng hai vì sao

      Người về cho thời gian ngắn lại
      Cho đường dài không ướm bước tôi đi
      Gió hành lang khi không im bặt
      Đánh lừa tôi không thể được bao giờ

      Không lạnh lùng, những đốm sao khuya
      Thầm nhắc tôi không nên nóng vội
      Mấy phút nữa thôi một ngày sẽ tới
      Mỗi giờ qua tờ lịch cũng vơi dần


      Mỗi tờ lịch một lá vàng đa cảm
      Rơi nhanh hơn không để khổ cho người
      Rạng đông hay hoàng hôn gì cũng ngắn
      Tất cả vo tròn trong một nửa ngày thôi

      Người về hình dung ra sắc áo
      Khác hết mọi người đông đúc ở sân bay
      Rất lơ đãng mà sao vẫn thấy
      Lao xao rất khác dưới chân giày

      Tôi sẽ đón sớm hơn giờ hẹn
      Sẽ ngồi nghe tiếng cuộc đời đi
      Nhận ra trong dòng âm thanh pha tạp
      Tiếng phi cơ hạ cánh đưa người về

      Người về có thể một ngày mưa
      Ngày nắng hay nhằm ngày trở rét
      Gió chướng hay gió mùa đông bắc
      Cơn bão khô áp thấp đến từ xa

      Đợi người hay đợi chính hồn tôi
      Từ lâu gửi theo phương trời ấy
      Hồn tôi sẽ theo người về lại
      Đón người, nôn nả đón hồn tôi!


Cao Thoại Châu
29-08-2011


* courtesy CTC blog