PHT: Lan Hương


Tặng KimTrang          



       Ngày xưa em thích yêu màu tím
       Anh hay đùa : “cô bé mộng mơ”
       Và khuyên em đừng có bao giờ
       Yêu màu tím để sầu thương nhung nhớ
       Em hỏi anh vì sao duyên cớ
       Anh chỉ cười , không nói năng chi

       Rồi một ngày anh bước ra đi
       Để lại trong em bao nỗi nhớ
       Màu tím Pensee ép trong trang vở
       Còn nồng thơm mùi giấy học trò


        Anh đi rồi hồn bỗng hóa bơ vơ
        Em lạc lõng giữa trời chiều tím biếc
        Màu tím nhớ nhung ,tím chiều ly biệt
        Còn theo em đến mãi tận bây giờ.

        Bên tường rào trên mỗi ngọn thông cao
        Hoa tím nở giăng đầy thêm nỗi nhớ
        Màu tím Pensee ép nhòa trang vở
        Của năm nào còn đọng mãi trong tim./.

Lan Hương                
Pleiku, 05/2011