|
|
Dẫu biết trước ngàn ngày giờ xa cách
Giữa lúc này sao càng thấy bâng khuâng
Ngỗn ngang muôn ý nghĩ trong lòng
Tiễn em đi bằng vần thơ viết vội...
Anh không gọi em bằng tên
mà gọi em là tiếng nói
Nở giữa vầng trăng sương đọng ngọt ngào
Gọi em là tiếng hát bay cao
Là tiếng của quê hương đầm ấm.
Con chim hót giữa trời mây xanh thắm
Đã thành tơ vương vấn lòng người
Em về nhớ lắm em ơi,
Tặng thơ mà dạ bồi hồi xôn xao.
Nhớ từng giọng nói ngọt ngào,
Hoa Lan đã ướp Hương vào tim anh.
|
|
Nhật Thiên Lan sưu tầm, 01/2009
|
|
|
|
|
|