NLS: Phùng Quốc Việt
Đêm Pleiku đầy sao
Mảnh trăng thu hạ huyền như con thuyền lạc bến
Lênh đênh giữa trời khuya
Sương nhẹ giăng
Bàng bạc ắnh trăng
Che phủ hàng cây nhập nhòa trong bóng tối
Cành lá lao xao trong gió se lạnh thổi
Như hơi thở núi đồi
Đêm Pleiku bình yên
Tiếng dế mèn nỉ non bên vạt cỏ
Giai điệu tình yêu muôn thuở
Ru đêm
Phố núi lặng im
Chìm trong giấc ngủ
Có mơ về mùi nhựa thông và hương cỏ dại
Có nhớ hoa cỏ may
Hoa dã quỳ vàng?
Đêm Pleiku đi lang thang
Tìm về dĩ vãng
Bước trên phố gặp cây xưa tưởng chừng bạn cũ
Ôm cây vỗ về, thầm thì niềm yêu
Chiếc lá rơi
Nhặt lá trên tay cảm nhận bao điều
Nhớ tục ngữ:
“ Lá rụng về cội”
Ta về đây nào khác lá kia đâu!
Thời gian trôi
Cuộc đời trôi
Thuyền trăng trôi
Về tương lai
Riêng ta đang trôi
Theo dòng kí ức xa xôi
Ước mơ, mong chờ. Mãi mong chờ, mơ ước
Tìm lại dáng xưa…
Đêm Pleiku sắp qua
Trời đầy sao
Như những giọt nước mắt
Mừng vui
Mảnh trăng thu
Chợt thấy giống nụ cười
Hạnh phúc
Khi
Ta trở về.
Pleiku 7/2010
Phùng Quốc Việt