Cao Thoại Châu




                    Đâu có gì trách hận lòng nhau
                    Em tìm ở tôi một hình bóng khác
                    Có thể em không còn nhớ mặt
                    Không chắc nhớ gì ngoài họ và tên

                    Không là gương cho em soi buổi sáng
                    Không là đèn cho em bật trong đêm
                    Tôi là tôi, tôi chỉ là mình
                    Mãi mãi là tôi là tôi mãi mãi

                    Không ước hẹn, sóng đời xô nhau tới
                    Thấy tôi buồn em hoá nước rửa hồn tôi
                    Buồn trôi đi mong sẽ gặp lại người
                    Ẩn náu trong tôi, em nghĩ thế?

                    Trên cành tôi bông hoa vừa nở
                    Không biết có vì nước của em không
                    Không phải đâu, vì một mối tình
                    Tôi vừa nhận của người tôi đi kiếm

                               Người ấy nhận tôi, nhận lấy con người
                               Hoang dã bi thương và nhiều khi yếu đuối
                               Ghép vào nhau hai nửa đời tiếp nối
                               Hai tâm hồn chung lại một hồn thôi

                               Tôi lớn lên chỉ mong được yêu người
                               Yêu cuộc sống, được là mình đang sống
                               Tràng giang tất nhiên là có sóng
                               Và tất nhiên không thể không bình yên

                               Tôi đang yêu để được là mình
                               Không phải nơi tạm trú cho bất kỳ ai khác
                               Cầm cuốn sách tôi mở trang thứ nhất
                               Không mơ hồ không biết những trang trong

                               Trang cuối cùng người ta viết chữ "Chung"
                               Mơ ước muôn đời về tình yêu chung thuỷ
                               Giữa cuốn sách có thể là giông là gió
                               Không ai trong chúng tôi rời bỏ con thuyền!


Cao Thoại Châu                
Tân An, 02-06-2011