Cao Thoại Châu



* Hồi âm thư học trò cũ ở hải ngoại  


                         Chúng ta chia tay đã khá nhiều năm
                         Hồn như vẫn còn ghim ở lại
                         Cám ơn em hiểu danh từ hải ngoại
                         Là đất nước mình có một đại dương

                         Biển cũng như người, có giấy khai sinh
                         Nét chữ còn nguyên theo năm tháng
                         Nhìn khai sinh chợt nghe tiếng sóng
                         Của biển này vỗ mấy ngàn năm

    Chắc hẳn em không quên bài địa lý
    Ta có những gì nhận của cha ông
    Người Việt Nam quả cảm như rừng
    Cây kết thành bức tường ngăn gió bão!

    Hứng nước trời rừng nuôi sông nuôi biển
    Tự bao đời biển đã có tên riêng
    Tên trong khai sinh, không nhận tên nào khác
    Chối từ không chấp nhận nô vong

    Mỗi giang sơn có thứ để vinh danh
    Từng con sóng cũng mang niềm kiêu hãnh
    Những Chi Lăng những Mục Nam Quan
    Làm nhân chứng cho khai sinh của biển

                         Khải Hoàn Môn là vinh quang nước Pháp
                         Nơi bây giờ em là một công dân
                         Có thể tên Jean, Robert hay Jacques
                         Trái tim là vinh quang của người Việt Nam!

                         Yêu đến say mê đất nước của mình
                         Như em yêu Catherine, Angela nào đó
                         Không thể mất đi một giây nào cả
                         Tấc đất tấc rừng, tấc biển cũng không!

                         Mỗi thứ gì đều có giấy khai sinh
                         Biển nhà đấy còn nguyên tất cả
                         Hải triều âm vẫn nghe trong gió
                         Tất cả còn. Dũng cảm vẫn còn nguyên!

Cao Thoại Châu                               
29-06-2011                                   



* Courtesy CTC blog.