Kỷ Niệm
Nguyễn Văn Trung
.
Kỷ niệm đôi khi là thứ rất riêng tư
Người 1 mảnh & ta 1 mảnh
Nói theo kiểu 'hồn ai nấy giữ'
Ngày qua rồi như hương khói mong manh
Người đi rồi ta cũng ra đi
Quá khứ dài mà tương lai ngắn lại
Ta tự hỏi vì sao ta vẫn nhớ
Đôi khi buồn theo 1 thoáng mây bay
|||
Kỷ niệm đôi khi là thứ rất lạ kỳ
Ta có mặt cùng nhau trong đó
Như là ta bất khả phân ly
Như mãi mãi không bao giờ thay đổi
Đôi khi ta thấy mình yếu đuối
Chạy trốn hoài bao kỷ niệm xa xưa
Ta dám chắc là người cũng vậy
Cũng như ta đầy rẫy ngậm ngùi ... ...