Dòng Chảy Của Thời Gian

                                          

 

Tôi trở lại trường xưa, ngôi trường thân yêu của chúng tôi vẫn như ngày nào.Ba mươi năm trước cả ba chúng tôi Trang, Kim, Mai còn là những nữ sinh trung học. Thuở đó chúng tôi thật hồn nhiên, chỉ biết vui với sách vở, với tình bạn bè trong sáng.

 

Mỗi khi hè sang nghe tiếng ve kêu, nhìn hoa phượng nở tôi thường bâng khuâng một nỗi buồn, như nuối tiếc thời gian qua mau, nuối tiếc cho những ngày vui cùng bạn bè.

Hàng phượng vĩ chúng tôi trồng ngày nào giờ đã trở thành “cổ thụ”, rắc xuống sân trường bao cánh hoa đỏ thắm cho các “cậu”, các “cô” ép vào lưu bút lúc chia tay. Đã bao năm xa cách mà tôi vẫn còn nhớ đến bài thơ của tuổi học trò mà ba chúng tôi xem như là kỷ niệm cuối của thời đi học.

“Và… nắng hạ đã thiêu mòn nỗi nhớ,

Bao tháng ngày e ấp vạn niềm thương.

Ve kêu xa, nhạc sầu phố nhỏ,

Hồng Thái ơi! Hoa nắng giãi sân trường.”

Vẫn tưởng như mới đây thôi, vậy mà đã hơn ba mươi năm trôi qua, ba mươi năm với  những hy vọng chứa chan, những vui buồn đắng cay trong cuộc sống đan xen trải dài mãi.....

  Dòng chảy của thời gian không gì ngăn cản được. Và giờ đây nhìn hàng phượng trong sân trường vẫn xanh tươi qua bao mùa thay lá, vẫn đâm lộc nẩy chồi qua mỗi mùa xuân. Tôi tìm lại tuổi trẻ của mình đã mất, tìm lại những niềm vui của tuổi học trò qua ánh mắt thơ ngây, nụ cười hồn nhiên của học sinh. Hình ảnh của các em giờ đây là hình ảnh của chúng tôi ngày trước, có phải chăng cùng với dòng chảy của thời gian các em và chúng tôi chính là dòng chảy của cuộc đời, nối tiếp thay nhau....

  Đã trải qua bao đổi thay, thời gian đã để lại dấu ấn rõ nét bên những phòng học, nơi mà ngày xưa chúng tôi đã ngồi chăm chú nghe giảng bài. Tên trường đã có lúc không còn mang tên là Phạm Hồng Thái  mà là Hoa Lư, gợi nhớ đến một kinh đô xưa của Đại Cồ Việt dưới thời Đinh Bộ Lĩnh. Để rồi một thời gian trôi qua, giờ đây trường lại mang tên Phạm Hồng Thái như ngày xưa. Đó cũng là một sự tiếp nối, một sợi dây vô hình nối quá khứ với tương lai. Quá khứ ngập đầy kỷ niệm và tương lai với bao hy vọng chờ mong.  

Hôm nay cũng ở dưới mái trường này, tôi đặt nhiều hy vọng ở các em, một sự nối tiếp, không phải đơn thuần mà chứa đựng nhiều sức sống mới, một thế hệ mới, một lớp người xứng đáng với niềm tin cậy của tương lai.

  Nắng tràn ngập sân trường, hoa nắng lung linh dưới hàng phượng vĩ và niềm vui, niềm hy vọng cũng đang tràn ngập lòng tôi.

                                                                                       Kim Trang

                                                                         (Cựu HS Phạm Hồng Thái)

 

 
 
   
         
More on qua and concerning gian
Page provided by GoFTP FREE