Thưở ban đầu !


  Trương Phước Lai_PHT     

’Lớp tôi là lớp 5A
Có Thầy chủ nhiệm tên là Hữu Cư…’ (*)

Thương tặng các bạn 5A-9A, Hoa Lư-2


                  Có gì trong nhau hơi thở ta ơi!
                 Bạn có nhớ ngày xưa mình cùng lớp
                 Ngọn cỏ gà, cỏ may nhai nghe ngòn ngọt
                 Ta ngậm ngang môi làm chú dế mèn
                 Đá cầu, nhảy dây, đuổi bắt, trốn tìm
                 Áo trắng lấm lem sân trường đất đỏ
                 Mặc cái buổi ban đầu bở ngở
                 Từ bốn hướng về lớp chọn, trường chuyên
                 Con trai, con gái chơi riêng
                 Giờ sinh hoạt cuối tuần cãi nhau đến khóc
                 Mà rất đại kết đoàn trong những lần trốn học
                 Băng rào, ra đồi bám nhau trèo leo
                 Ta bé bỏng tưởng vách đồi là núi
                 Những bụi tre gai lau sậy um tùm
                 Năm rồi năm, ‘thám hiểm’ hoài mòn lối
                 Đỉnh đồi đã nằm phía dưới bàn chân
                 Những bụi mận rừng không sao còn trái chín
                 Hái lá rừng nhai cũng chua chua
                 Đã đượm vào trong hơi thở ta chưa?

                 "...Trường tôi nằm cạnh ở thung sâu..." (**)
                 Ruộng lúa rờn xanh, cánh cò trắng phau
                 Dã quỳ vàng con dốc
                 Xuống giọt vốc nước trong
                 Bèo rong tanh tanh bùn
                 Khói rơm, khói rạ
                 Đã đượm vào trong hơi thở ta chưa?

                 Chung nhau bầu trời
                 Chung nhau nắng mưa
                 Chung nhau trò chơi
                 Chung nhau tiếng cười
                 Chung nhau lần khóc
                 Chung nhau nhiều lắm bạn ơi!

                 Có lẽ ta đã chưa thật trọn vẹn với nhau
                 Ta giờ bon chen trong ma trận cuộc đời
                 Đi loanh quanh và loanh quanh tìm kiếm
                 Tìm kiếm, kiếm tìm suy cho cùng là nụ cười nước mắt chăng?
                 Kỷ niệm là rêu trong lòng giếng
                 Ta tìm kiếm có khi nào chính ta
                 Trong cái vẹn toàn ta mà không hề biết
                 Kỷ niệm là rêu trong lòng giếng
                 Có gì trong nhau hơi thở ta ơi?

                 Ta bước ra từ những chiếc nôi
                 Có mẹ ta ru có thầy ta dỗ
                 Thầy Sanh của chúng ta giờ không còn nữa
                 Làm sao còn thấy dáng Thầy nghiêm, thấy nụ Thầy cười
                 Thầy Kính của chúng ta còn trầm giọng
                 Ánh mắt sau đôi kính chan chứa bao lời
                 Dẫu đi hết cuộc đời
                 Còn ai khác cho ta xưng Thầy-Con nữa
                 Còn ai gọi ta hoài các con ơi!
                 Rồi thầy Phúc, thầy Cư, thầy Hiển, thầy Sơn, cô Sương, cô Mai, cô Hoà, ...
                 Các Thầy bao dung nghĩa vụ đưa đò
                 Bao lớp trò qua chỉ trông mong trò vững chân trên con đường phía trước
                 Có mong gì rồi trò nhớ trò thương đâu
                 Còn ta trong ma trận đời mình
                 Thật hạnh phúc xiết bao nếu Thầy thương, Thầy nhớ
                 Những gì Thầy rút ruột dạy ta ngày ấy
                 Đã đượm vào trong hơi thở ta chưa?

                 Kỷ niệm là rêu trong lòng giếng
                 Có gì trong nhau hơi thở ta ơi!
                 Cái thưở ban đầu lưu luyến
                 Có thẳm sâu trọn đời !!!



                 HN, 3/1998

                 (*): thơ Thảo cận
                 (**): thơ Thầy Kính