Một tối thứ 6


  Trương Phước Lai_ Cựu H/s PHT                           



Đã lành lạnh cuối thu
Đã nồng nàn hoa sữa
Thứ sáu.
Gió lùa qua cửa
Rủ anh chàng cô đơn lang thang
Những nẻo đường quen
Những góc phố quen
Vắng thằng bạn thân đi Tây biền biệt
Hai thằng tâm giao ngày xưa liền cặp
Giờ còn một mình
Nghe thèm hơi ấm đằng sau
Quán cóc quen kẹo lạc chè Tàu
Đốt điếu thuốc cho đỡ đơn côi
                            Lại ho sặc sụa
Rượu một mình cũng chẳng còn ngon nữa
(Chẳng lẽ rượu một mình,
thơ một mình,
thiên hạ bảo điên)
Cô gái kia ơi, cô thật ngoan hiền
Ngồi rót rượu cho người yêu nhấp
Thầm ghen tị với anh chàng hạnh phúc
Cạn chén mừng anh, về tổ kén gió lùa
Nghe mối mọt gặm mòn khung cửa gỗ
Thấy mình đang hư hao. Thời gian gặm nhấm đời mình.
Đêm mộng mị, đêm chiêm bao
                     Tưởng thế nào
                                Lại gặp bà chủ nợ.
Sợ !!
          Ngày hôm sau, một ngày thứ bảy
          Nằm liệt giường chẳng thấy ai thăm ?
Câm!


Hn, 11/2001

.