|
|
Nghĩ một ngày nào đó
Không còn Nội San Minh Đức của mình
Để nhìn lại tuổi học trò
Rồi cũng phải chấp nhận nỗi buồn
Như đời sống đã nhiều lần phải.
Vì ngày nay
Không còn nội san với những trang thơ, truyện, tìm bạn thân
Mà phải ngồi vào bàn vi tính
(Vi tính có rất nhiều thông tin, mà chẳng có tin em).
Nên anh vẫn rất ư thèm
Cầm quyển nội san mà hồi còn đi hoc
Anh và em đã từng làm
Dù chỉ là xếp những trang theo thứ tự.
Để anh được đi vòng vòng chiếc bàn
Và được chạm tay em nhè nhẹ
Chúng ta khe khẽ nhìn nhau
Ánh mắt bâng quơ.
Rồi sẽ một ngày
Có lẽ nội san sẽ không còn nữa
Và báo chí
Chỉ là chuyện ngày xưa
Ôi những tờ nội san thân thương
Từ báo viết tay
Đến quay Roneo làm mực
Anh sẽ vẫn cứ thèm
Làm nội san
Để được chạm tay em lần nữa
Vì bởi
Nội san giống như em
Là kỉ niệm
Một thời rất đẹp của tuổi học trò
|
|
|
|
|
|